Chúng ta bấm máy chụp một bức ảnh vì lí do gì? Vì trước mắt chúng ta là một cảnh quan đẹp, một con người đẹp, chúng ta bị cuốn hút và choáng ngợp. Tách! Một bức ảnh ra đời.
Lại là chúng ta, tiếp cận nhiếp ảnh với khao khát ghi nhận, lưu giữ lại kí ức, lịch sử, một sự kiện hay một khoảnh khắc mà thời gian chắc chắn sẽ lấy mất khỏi mình. Mong muốn lớn nhất phải chăng là chiến thắng nỗi sợ bị lãng quên? Mình tin là đúng như thế.
Bức ảnh thẩm mỹ đẹp có thể chiến thắng một cuộc thi, bức ảnh có nội dung rành mạch, đong đầy cảm xúc và chạm tới sự đồng điệu với người xem, lại không thể bị tái tạo thêm lần nào nữa – đó là bức ảnh mang tính biểu tượng, có thể chiến thắng lòng người.
Mình theo dõi và học hỏi nhiều từ những nhiếp ảnh gia tư liệu, nhiếp ảnh gia báo chí trong và ngoài nước. Cái tài tình của họ là nắm bắt những nhịp điệu tưởng như rất bình thường trong một khung hình, kết nối với sự xuất hiện con người để kể về, truyền tải một thông điệp nào đó. Ảnh của họ thường xuyên chừa không gian cho nội dung lên tiếng, bổ sung cho bức ảnh. Hình và chữ hài hoà, nâng đỡ nhau tạo giá trị cho tác phẩm.
Tính bối cảnh là một thuộc tính khác mà mình tâm đắc. Quay lại nỗi sợ bị lãng quên, chúng ta chụp ảnh với mong muốn nhớ về không gian, thời gian, cảm xúc lúc bức ảnh được bấm máy. Bức ảnh dưới đây, mình chụp Mẹ trong những ngày cao điểm khi SG phong toả, cũng là những ngày cao điểm chiến đấu của Mẹ với bệnh trầm cảm thời lockdown. Dưới thứ ánh sáng ban ngày chan hoà nắng, vốn dĩ thường dành cho những điều tươi mới, đầy sức sống, lại là Mẹ chìm trong giấc ngủ bù mê man cho những đêm thức trắng. Chiếc quạt máy quay, rèm cửa khép hờ, ánh sáng cửa sổ… nếu không có những chi tiết này, hẳn mình sẽ không có điểm neo kí ức nào để nhớ về khoảng thời gian kiên cường của gia đình đã qua.
Mình là một đứa cứng đầu và kiên định với lựa chọn của bản thân. Tới giờ, khi quyết tâm theo đuổi nhiếp ảnh tư liệu, mình chấp nhận bỏ qua cơ hội để giàu có, nổi tiếng hơn, chấp nhận không “bắt trend” hay đi theo xu thế thị trường nhằm giữ vững niềm tin với nét đẹp trong hỉ nộ ái ố cuộc sống, tìm thấy qua nhiếp ảnh. “Chân cứng, đá mềm”, hãy cứ đi rồi sẽ tới, gỏ cửa và cửa sẽ mở – mình sẽ tiếp tục hành trình này tới khi nào bức ảnh cuối cùng mình chụp vẫn còn nguyên vẹn ý nghĩa như ngày đầu tiên tiên đặt tay vào chiếc máy ảnh vậy.
Sài Gòn – 07.01.2022
[Ảnh: Giấc ngủ trưa hè – Family Lockdown diary 07/2021]
—————————————–
Thong Vo Photography là “người kể chuyện Nhà” qua ảnh. Mình tin rằng mỗi gia đình đều có một câu chuyện độc đáo để kể, và sứ mệnh của Thong Vo Photography là giúp gia đình bạn khám phá, chiêm ngưỡng vẻ đẹp của cuộc sống hàng ngày qua những bức ảnh chân thật, tự nhiên và giàu cảm xúc.
Family Documentary Photography by @ ThongVo
Booking: 0946 787 970/ 0972 602 838
Website: https://thongvophoto.com/gallery/
Email: thongvophotos@gmail.com